Chồng cũng cùng quan điểm với tôi, ra sức đuổi Ngân về và cấm bước vào nhà. Nhưng khi cô ấy quỳ xuống khóc lóc xin tha thứ và nói sẽ trả 2 tỷ để nhận lại bé Bi thì chồng tôi thay đổi thái độ.
11 năm trước, tôi và Ngân còn chơi thân với nhau. Ngân có ngoại hình đẹp và được nhiều bạn trai theo đuổi nhưng cô ấy đem lòng yêu say đắm 1 anh chàng con nhà giàu.
Đến khi có thai, Ngân mới phát hiện ra người đó bắt cá 2 tay. Trong lúc yêu Ngân, anh chàng đó vẫn chuẩn bị chụp ảnh đăng ký kết hôn với người vợ có gia thế giàu có. Phía nhà bạn trai biết chuyện đã ép Ngân phải bỏ thai.
Nhưng cô ấy không chịu bỏ con mà âm thầm sinh xong, với hi vọng nhìn thấy cháu nhà bạn trai sẽ thay đổi thái độ. Khi Ngân bế con đến nhà bạn trai cũ ăn vạ thì đã bị họ ném xấp tiền vào mặt và cấm cửa.
Nuôi con được vài tháng, Ngân lại có mối tình mới với người đàn ông khác. Khi bạn trai đi ra nước ngoài làm việc và Ngân cũng đi theo. Trước khi đi cô ấy đã để con lại nhờ tôi chăm sóc vài tiếng, tôi tin và nghe theo. Nào ngờ cô ấy bỏ đi 11 năm, không đoái hoài đến sự sống chết của con.
Ngày nuôi con của Ngân, tôi chịu rất nhiều tiếng xấu, bố mẹ tôi chịu đủ mọi áp lực. Nhiều năm sau đó, tôi bị mang tiếng không chồng mà chửa. Chỉ đến khi tôi đưa giấy xét nghiệm ADN mẹ con cho bạn bè người thân xem thì mới lấy lại được danh dự.
Hiện tại tôi có 1 gia đình hạnh phúc, 2 con ruột và 1 con nuôi. Chồng tôi cũng rất thương yêu bé Bi và đối xử với con như ruột thịt. Anh cư xử bình đẳng giữa các con, ngoan thì khen, hư thì phạt, không phân biệt nuôi hay đẻ. Chính vì thế gia đình tôi rất yên ấm.
Tuần vừa rồi sự xuất hiện của Ngân làm gia đình tôi xáo trộn. Cô ấy qua nước ngoài làm việc, vài năm sau bỏ bạn trai và yêu 1 người đàn ông lớn tuổi. 2 người kết hôn 7 năm nhưng không thể có con do lỗi ở Ngân.
Khi người đàn ông đó muốn nhận con nuôi thì Ngân nói có 1 đứa con riêng, ông ấy tỏ vẻ rất mừng, khuyến khích cô ấy đón con về sống cùng.
Tôi bảo:
“Lúc bạn bỏ con lại, tôi chịu bao nhiêu là tủi nhục khó khăn. Tôi phải mất việc 1 thời gian dài để nuôi bé Bi. Lúc con khát sức, không chịu uống sữa ngoài, tôi phải bế con đi xin từng giọt sữa. Khó khăn lắm mới nuôi con khôn lớn thế này, bạn lại trở về cướp mất con của chúng tôi ư? Không bao giờ tôi trả lại con cho bạn đâu”.
Chồng cũng cùng quan điểm với tôi, ra sức đuổi Ngân về và cấm bước vào nhà. Nhưng khi cô ấy quỳ xuống khóc lóc xin tha thứ và nói sẽ trả 2 tỷ để nhận lại bé Bi thì chồng tôi thay đổi thái độ.
Anh ấy nói Ngân cứ đưa tiền rồi sẽ giao con cho. Ngân rất mừng rỡ và về nhà chuẩn bị tiền, tuần tới quay trở lại.
Khi khách ra về, tôi trách chồng làm thế không được. Bé Bi là con của tôi, không phải là 1 món hàng để 2 người trao đổi mua bán. Tôi đã khóc, cầu xin chồng đừng chia cắt tình cảm mẹ con tôi.
Chồng bảo:
“Anh rất thương bé Bi, không phải là không muốn nuôi con mà chúng ta không phải ruột thịt. Người ta thường bảo “1 giọt máu đào hơn ao nước lã”. Bây giờ con có thể không nhận mẹ nhưng sau này con lớn lên ý thức về tình thân rồi cũng bỏ cái gia đình này mà đi thôi.
Với lại em còn có 2 đứa con ruột thịt nữa mà, không có bé Bi thì có bé khác. Ngân cũng trả công lao cho em nuôi bé Bi bấy lâu nay với giá rất cao rồi. Đây là cơ hội để vợ chồng mình đổi đời”.
Từng lời chồng nói làm tôi đau thắt ruột, tại sao anh coi trọng tiền bạc hơn bé Bi của tôi chứ. Tôi không bao giờ muốn rời xa bé Bi. Nhưng chồng thì ra sức khuyên tôi buông con, chỉ buồn thời gian đầu, sau này mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?
Theo Phương Linh (Đời Sống Gia Đình)